TIẾNG LÁ VÀNG
Như là vẳng giọng lá vàng rơi
Thủ thỉ cùng nhau phút cuối đời
Mận bảo trên cành chưa thỏa mãn
Đào rằng dưới đất cũng mê tơi
Thời gian đã hết nên dừng lại
Bổn phận vừa xong hãy ngậm cười
Quảy gánh hành trang chừng nhẹ nhõm
Quay về cát bụi tỏa muôn nơi.
Kiều Thành(24/9/13)
Bài họa:
LỜI LÁ THU
Tiếng nghe xao động lá buông rơi
Tâm sự xót xa vẻ tiếc đời
Hưởng gió hương Trời chưa thỏa thích
Ngậm sương vị nước chẳng vui cười
Cơn mưa chính vụ làm tan nát
Giông Bão chính mùa đánh tả tơi
Rời ngọn đành thôi về lại gốc
Đất lành mộ chí ấy là nơi…
Nguyễn Đắc Công
Cảm ơn anh Nguyễn Đắc Công đã ghé thăm và để lại bài họa rất đồng cảm!
KT sẽ sửa như anh nói và chúc anh vui vẻ!
Kiều Thành sửa giúp câu 6 nhé:
Giông Bão đương mùa đánh tả tơi
KT sửa câu 8 là:
Đất lành mộ táng ấy là nơi…
Lá rơi nhắn nhủ bao lời
Nghe dường lá trĩu một đời buồn vui.
“Lá rơi nhắn nhủ bao lời
Nghe dường lá trĩu một đời buồn vui.”
Nếu xanh còn chút ngậm ngùi
Khi tròn bổn phận buồn vui đã tường! 🙂
Lá xanh ngời những yêu thương
Hay mình chưa thật tỏ tường lá ơi? 😛
… Đời người như chiếc lá thôi
Nhìn mơn mởn đó biết rơi khi nào! 😛
Dẫu đời tựa giấc chiêm bao
Muội đây lựa chiếc lá nào thiệt tươi. :v
Muội như chiếc lá biết cười
Cầu mong mơn mởn suốt đời như hoa! 🙂